, cho dù anh có ghét em, có ko yêu em nữa em cũng chấp nhận. Em đã có 1 tình yêu đau khổ trước khi đến với anh, em đã dành cho người ta cả đời con gái của mình, vậy mà người ta đã phụ em ………………….”(em còn viết nhiều, nhiều nữa, cuốn sổ đó giờ mình vẫn giữ như 1 kỷ niệm buồn) Đọc xong nằm hút thuốc, hết điếu này đến điếu khác, nghĩ rất nhiều, mình yêu em vì cái gì nhỉ, vì tính cách của em, vì con người của em, vì để cho ông anh ko gọi mình là thằng gác lăng, vì gì nhỉ …
2 hôm ko đi học, đt tắt ko liên lạc với em, ko ở nhà mà đi lang thang suy nghĩ, quyết định thôi chứ, chả nhẽ việc nhỏ nhặt này mà cũng ko dám quyết định ngay hay sao??? Nhìn đồng hồ 8h tối, bật đt lên gọi cho em
-Ra ngoài được không anh muốn gặp em
-Anh đang ở đâu, sao anh ko đi học, sao anh tắt máy
-Anh gần đến nhà em rồi, 10p nữa em ra ngoài chỗ nghĩa trang nhé
Phi xe rẽ vào nghĩa trang, khôn thế chứ lại, tối om om thế này nhỡ có em ma nữ đa tình nào mò đến thì chắc mình xong, chả hiểu nghĩ gì lúc đấy lại bảo em ra đây. Đang hút dở điếu thuốc thì thấy em chạy ra, ôm chầm lấy mình quên cả việc mắng vì mình đang hút thuốc, em thút thít.
-Sao anh lại bỏ đi như thế, em bảo là có quyết định sao thì cứ nói với em, em chấp nhận hết mà
-Anh muốn tĩnh tâm để suy nghĩ về việc của chúng mình
-Huhu
-Anh có quyết định của anh rồi, em phải thật bình tĩnh nhé, hứa với anh nhé
-Huhu
-Nín đi đã thì anh mới nói
-
-Anh nghĩ có lẽ chúng mình khác nhau nhiều quá, khác nhau từ tính cách, từ suy nghĩ cho đến những quan điểm đơn giản nhất
-Hức
-Có lẽ vì quá khác nhau như thế nên anh nghĩ là anh ko thể ko yêu em nữa
-Anh nói gì cơ
-Anh nói rằng anh yêu em, anh yêu em nhiều lắm T ạ
-Huhu
-Ơ khóc cái gì nữa, nín đi nào
-Anh vẫn yêu em thật chứ, anh ko trách em chứ, anh ko coi thường em chứ
-Anh nói rõ ràng rồi mà, anh vẫn yêu em, mặc kệ quá khứ của em ra sao anh vẫn yêu em.
Ôm chặt em hơn, đặt lên môi em 1 nụ hôn, cứ đứng như thế giữa trời đêm, 1 lúc sau mình nhẹ nhàng đẩy em ra để có thể nhìn khuôn mặt đẫm nước mắt của em mà mỉm cười
-Thôi giờ về ko có bố em lại tìm, định đứng đây mãi à
-Anh đèo em đi 1 vòng đã rồi về
-Ừ thì đi
Ngồi sau lưng mình, em vòng tay ôm mình thật chặt, cảm giác đấy đến giờ mình vẫn nhớ, 1 cảm giác êm đềm, hạnh phúc.
23 tết, buổi học cuối cùng trước khi nghỉ tết, ngồi nắm tay em suốt buổi học, nghĩ đến mấy ngày tới ko gặp nhau mà mình chỉ muốn nắm mãi ko bỏ tay em ra. Tiết học cuối lớp xin nghỉ để liên hoan, 1 số ở ngoại tỉnh sẽ về quê ăn tết, anh già cũng thế nên đôi kia có vẻ quyến luyến nhau lắm, mình ngó sang trêu
-Anh già yên tâm về ăn tết đi, em ở trên này hứa chăm sóc S thật đàng hoàng cho
-Chú cứ lo chăm sóc T của chú đi, a ko dám nhờ
-Có gì đâu mà ko dám, em hứa là em chăm T thế nào thì chăm S y như thế cho anh
Em quay sang lườm mình 1 cái
-Em đang ngồi đây mà dám nói thế hả, chết này chết này
Mỗi cái chết này là 1 phát cấu đau chảy nước mắt,
-Thôi thôi anh xin, anh ko dám thế nữa
Cười đùa 1 lúc thì cũng hết giờ, đứng dậy đi về, đang xuống cầu thang thì thấy ku Hải
-Ê ku tao bảo cái
-What
-A thằng này giỏi nhỉ biết cả tiếng Anh cơ đấy, tao tưởng mày chỉ biết tiếng dân tộc
-Thì tiếng nào em chả nói đc haha
-Về ăn tết cho tao gửi lời hỏi thăm gia đình, cầm lấy mua quà về nhà hộ tao
Dúi vào tay nó mấy tờ tiền, vỗ vỗ vai rồi chạy xuống nhà xe, mặc kệ thằng ku đang la oai oái đằng sau vì bị đám vịt trong lớp bắt hứa mang quà xuống cho. Xuống đến nơi thì thấy em và S đang đứng ngoài cổng, dắt xe ra đứng cùng để chờ anh già, cả nhóm đi ăn với nhau coi như chia tay anh già về quê
-Tết này hôm nào rỗi về nhà anh cho biết nhé
-Em thì đơn giản đi luôn cũng được, còn 2 cô này phải xem thế nào đã
-Thì cố gắng thu xếp đi đc cho